Cây hoa hiên
Cây hoa hiên (tên khoa học: Hemerocallis fulva), ở Việt Nam còn gọi là hoa kim châm hay ngải nhật, là một loài cây thân thảo lâu năm thuộc họ Hành tỏi. Đây là loài hoa nổi bật với sắc vàng cam rực rỡ, vừa mang giá trị thẩm mỹ, vừa có công dụng trong ẩm thực và y học cổ truyền.
1. Đặc điểm thực vật
Hoa hiên là cây thân rễ, sống lâu năm, mọc thành khóm.
-
Thân, rễ: Cây không có thân gỗ, thân ngầm dạng rễ củ, ăn sâu xuống đất, có khả năng tái sinh mạnh.
-
Lá: Dài, dẹt, dạng dải hẹp, mọc thành bụi giống lá hành tỏi, màu xanh đậm.
-
Hoa: Hoa màu vàng cam hoặc đỏ cam, to, có 6 cánh, hình phễu, thường nở vào ban ngày rồi tàn rất nhanh (mỗi hoa chỉ nở trong một ngày, nên mới gọi là daylily – “huệ một ngày”). Hoa mọc trên cán dài, thành chùm, nở rộ vào mùa hè.
-
Quả: Ít gặp, dạng nang, chứa nhiều hạt.
2. Phân bố
Hoa hiên có nguồn gốc ở Trung Quốc và khu vực Đông Á. Hiện nay được trồng nhiều tại Việt Nam, đặc biệt ở vùng núi phía Bắc (Lào Cai, Cao Bằng, Lạng Sơn, Sa Pa) và một số nơi miền Trung. Ngoài ra, loài này còn được trồng rộng rãi ở Nhật Bản, Hàn Quốc, châu Âu và Mỹ như một loại hoa cảnh và cây thực phẩm.
3. Công dụng
-
Ẩm thực: Nụ hoa hiên (hoa kim châm) được thu hái khi còn búp, đem phơi khô, dùng làm thực phẩm. Đây là nguyên liệu quen thuộc trong các món xào, nấu canh, hầm xương.
-
Dược liệu: Trong y học cổ truyền, hoa hiên có vị ngọt, tính mát, công dụng thanh nhiệt, lợi tiểu, an thần, giải độc. Thường được dùng để chữa mất ngủ, vàng da, tiểu tiện khó, phù nề.
-
Cảnh quan: Cây ra hoa đẹp, được trồng trong vườn, công viên, tạo cảnh quan xanh mát, tươi sắc.
Hoa hiên nấu canh
4. Lưu ý khi sử dụng
-
Nụ hoa hiên tươi chứa một lượng nhỏ độc tố (colchicine), nếu ăn sống có thể gây buồn nôn, chóng mặt. Vì vậy thường phải chế biến, ngâm hoặc nấu chín, hoặc dùng loại đã phơi khô.
-
Người có cơ địa nhạy cảm nên dùng thử lượng nhỏ trước khi ăn.
Hoa hiên khô
👉 Như vậy, cây hoa hiên không chỉ là cây cảnh đẹp mà còn là nguồn thực phẩm và vị thuốc quý.